Ngã Du Tử

Quán Trên Đồi



Hoàng hôn lẫn khuất phía chân đồi
thong thả túi thơ cuộc rong chơi
hàng quán buồn thiu sao đến vậy?
dừng chân trăng viếng chỗ ta ngồi

phóng bút nhập thần viết mấy câu
trăm năm thanh thế phải cơ cầu
sao bằng chủ quán trên đồi vắng
đợi bạn tri âm để bạc đầu

rượu với người thơ hơn võng lọng
sá chi danh bạc cõi đời thường
yêu người hiểu được tình con chữ
ngày lên mai mốt sẽ còn vương

vương đạo một đời ôm ấp mãi
vui gì tục luỵ bóng trang đài
núi đồi thanh thản ngàn mây gió
hoa cỏ ngày đêm bện dấu giày

tạm biệt quán chiều trong tĩnh lặng
ta về xin nhặt chút bình yên
thắp lên hồn ngọc màu trăng lạ
nở rộ trong tâm nụ cười hiền


NGÃ DU TỬ
(trích DÒNG SÔNG QUÊ)

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 21 tháng 10 năm 2012

Bình luận về Bài thơ "Quán Trên Đồi"